Nhớ Về Đại Hội TQLC 2004
Kỷ niệm 50 năm thành lập binh chủng

Nguyễn Minh Châu

Các niên trưởng và quư chiến hữu mũ xanh thân mến,

Sáng ngày 23 tháng 5 năm 2004, niên trưởng Tango, cựu Tư lịnh Phó SĐ/TQLC có gởi cho tôi một email hỏi thăm như thường lệ, nhưng lần nầy có nhă ư mời vợ chồng chúng tôi tham dự ngày Đại hội sẽ được tổ chức lần đầu tiên tại Houston. Niên trưởng Tango cũng có tỏ lời thông cảm là hoàn cảnh của tôi hiện rất khó khăn, nhưng ông và anh em hội TQLC Houston vẫn gởi thiệp mời.Tôi xin chân thành cám ơn niên trưởng Tango, hội trưởng TQLC Houston và anh em bên Texas vẫn c̣n nghĩ t́nh tới vợ chồng chúng tôi.

Niên trưởng Tango c̣n thêm rằng : Thôi nếu tôi không đi được cố gắng viết vài cảm tưởng về ngày đại hội 2004. Niên trưởng Tango làm tôi hơi đắn đo và lúng túng , v́ ḿnh đâu phải là nhà văn hay nhà báo muốn viết ǵ hạ bút xuống là sẽ thành văn. Thôi th́ tôi cũng cố gắng cứ viết cái ǵ ḿnh nghĩ, cái ǵ ḿnh nhớ về binh chủng để đáp lại tấm thạnh t́nh của NT Tango ( một người bạn cùng khoá ) đối với vợ chồng chúng tôi, và cũng cho khuây khỏa lúc nầy.

Một Đại hội quan trọng : Ngày sinh nhựt thứ 50 của binh chủng TQLCVN.
Đây là niềm hănh diện v́ lần đầu tiên Hội TQLCVN tại thành phố Houston, Texas, tổ chức Đại hội và lần nầy cũng là kỷ niệm 50 thành lập binh chủng. Tôi tưởng tượng rằng kỳ đại hội 2004 sẽ là những ngày tưng bừng, nhộn nhịpvà vui lắm v́ sẽ có rất đông đảo các chiến hữu mũ xanh khắp nơi trên thế giới, cùng các phu nhân về tham dự và cũng được biết có 200 cựu cố vấn TQLC Mỹ sẽ tham dự nữa. Tôi xin được phép hoan nghinh tinh thần tích cực của niên trưởng Tango và các anh em hội TQLC Houston đă từ mấy tháng nay bỏ nhiều công sức tự nguyện và bận rộn lo lắng, từ việc thường xuyên hội họp để soạn thảo chương tŕnh, phân công tác trong ban tổ chức, gởi thông báo và thiệp mời đến khắp nơi. Nhiều anh em c̣n sẵn sàng đón nhận các chiến hữu khắp nơi về nhà ḿnh cư ngụ trong thời gian Đại hội, thật là một sự hy sinh đáng kể.

Trong email gởi cho tôi, niên trưởng Tango c̣n nói rằng : Đây là lần đầu tiện Đại hội được tổ chức tại Houston và chắc c̣n lâu lắm mới trở lại Houston lần nửa, chừng đó có thể vài cánh Ó già sẽ rơi rụng lần.

Sau khi đọc email nầy ḷng tôi cảm thấy bồi hồi và ngậm ngùi nghĩ tới cái thân phận của ḿnh đă gần đất xa trời. Không đi là bỏ lỡ một cơ hội thật đáng tiếc v́ sức th́ tôi không có rồi, phải cố gắng tập luyện therapy thêm nữa mới hy vọng đi dự lần kế tiếp được. Nhưng có biết c̣n sống để mà đi không ? Từ ông cựu Tư lịnh đến các niên trưởng và tôi đây nay đă Thất Thập Cổ Lai Hy rồi. Đến kỳ Đại hội kế tiếp không biết có cánh Ó nào sẽ rụng rơi đây ? Tôi thật muốn đi lắm nhưng hoàn cảnh của tôi hiện tại đi phi cơ sẽ vất vả cho vợ tôi. Chúng tôi rất tiếc và buồn lắm ! v́ …

Ngày ấy chim Ó muốn bay, ( Đi dự ĐH kỷ niệm 50 năm-TQLCVN ngày July 4, 2004 )
Nhưng nay liệt cánh Ó buồn hởi ai !

Người lính già nhớ về dĩ văng.
Các niên trưởng và chiến hữu thân mến, mặc dù tôi không được may mắn phục vụ thật lâu dài đến ngày cuối cùng trong Sư đoàn Thuỷ Quân Lục Chiến, nhưng tôi đă sống qua mấy năm trong đời lính chiến tổng trừ bị nhọc nhằn gian khổ. Tôi cũng đă cảm nhận cái giá trị hào hùng của đời lính chiến tổng trừ bị TQLC của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà. Tôi đă được hân hạnh cùng anh em chia xẻ với nhau những kỷ niệm vui buồn. Chúng ḿnh đă từng trải qua những giờ phút oanh liệt và hải hùng trên khắp bốn vùng Chiến thuật, trong những năm từ đầu 1964 đến cuối 1966 lúc tôi c̣n ở TĐ3. Cho nên kể từ khi bị tàn phế phải rời binh chủng TQLC tôi vẫn c̣n ôm ấp nhiều kỷ niệm của những năm tung hoành với các anh em trên khắp các mặt trận đẫm máu và đổ nhiều mồ hôi, nước mắt. Nhưng binh chủng TQLVNCH đă từng làm cho bọn quân xâm lăng CS Bắc Việt phải nể sợ.

Các anh mặc áo hoa rừng ,
Màu xanh cây lá sậm màu da anh .
Áo anh lẫn với rừng xanh,
Thuỷ Quân Lục Chiến anh hùng Việt Nam .
Hiên ngang cất bước khắp miền ,
Giữ yên non nước an hoà cho dân .
( Trích bài thơ Màu Á Hoa Rừng của TN.)

Bây giờ người lính già lại c̣n nhớ nhiều về dĩ văng hơn nữa, nhớ bạn bè cùng khoá 5 Thủ Đức và nhớ những niên trưởng trong binh chủng, nhớ những bạn bè và đàn em đồng đội trong đơn vị đă bỏ ḿnh nơi chiến trận. Và c̣n nhớ thật nhiều cái nhớ…! Nhưng những cái nhớ đó giúp chúng ḿnh c̣n thấy tự hào là chúng ḿnh cũng đă làm được những cái ǵ cho đất nước. Nếu không có một quân lực VNCH hùng mạnh th́ bọn cướp Cộng sản đă nuốt trọn miền Nam tự do từ lâu rồi sau hiệp định Génève kư vào ngày 20 thang 7 năm 1954.

Thời gian như bóng câu qua cửa.
Thật vậy, chúng ḿnh ngẫm nghĩ sao thấy một đời người rất ngắn ngủi nhưng lại trải qua quá nhiều thăng trầm, nhứt là những người trai được sinh ra trong thời chinh chiến của chúng ḿnh.

Tôi tưởng chừng như mới ngày nào đây chúng ḿnh tŕnh diện học khoá 5 SQTBTĐ năm 1954 gồm có : cố Đại tá Lê Hằng Minh thuộc Đại đội 1 khoá sinh, cố Thiếu tướng Lê Văn Hưng, cố Đại tá Nguyễn Thế Lương, niên trưởng Cổ Tấn Tinh Châu, niên trưởng Tango và tôi đây cùng sống chung nhau một thời gian trong Đại đội 2 khoá sinh. Tại trường Thủ Đức khoá nầy chỉ có hai Đại đội học về Khinh binh, lúc đó gọi là Compagnies d’ Infanterie. Ai được học ngành nầy là hănh diện lắm v́ có sức khoẻ và khả năng để chỉ huy đơn vị chiến đấu, sẽ mau được lên lon.

Ngày đầu mới bước chân vào quân trường, chúng ḿnh với vẻ c̣n thư sinh của dáng vóc học sinh hay sinh viên c̣n non chẹt, với một túi xách tay trong đựng vài bộ đồ lót, tŕnh diện học Khoá 5 trường Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức. Cái cảm giác đầu tiên làm chúng ḿnh khó chịu là những mái đầu chải kiểu ổ gà của thời thập niên 50, được chải chuốc kỷ lưởng và được phết lên bằng loại Brillantine Tanco hiệu Nhựt Bổn, trông láng coóng. Nhưng khổ thay ! những mái đầu xanh đẹp đẽ đều bị mấy ông thợ hớt tóc của quân trường đẩy thật cao thành kiểu Brossant, tóc lỉa chỉa như cái bàn chải. Chúng ḿnh trông mặt mài kỳ cục và thấy cái đầu nó lạnh lạnh, nhưng đội cái nón vành lên, khoác bộ treillis và mang đôi giày bottes de saut nặng triểu và sần sùi của lính Tây vào thấy cũng oai oai.

Chúng ḿnh đă cùng nhau đổ mồ hôi ngoài thao trường qua những tháng dài huấn luyện để trở thành những tân Thiếu uư ưu tú của Quân Đội Quốc Gia Việt Nam. Sau lễ mản khoá đầu năm 1955 với gạch galon vàng sáng chói trên đôi vai, chúng ḿnh thật hănh diện với gia đ́nh, bà con và bạn bè lắm ! Sau đó anh em chia tay rời quân trường mỗi người một đơn vị. Rồi từ đấy bắt đầu cuộc đời Quan-Một rất trẻ và đầy nhiệt quyết lăn lóc vào các chiến trường đẩm máu tại bốn vùng Chiến thuật. Lần hồi với tuổi đời quân đội chồng chất và công lao cấp bực được lên dần, người vắng số th́ sớm bỏ ḿnh nơi trận mạc.

Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, Cố Thiếu tướng Hưng đă anh dũng tuẩn tiết theo thành, vài niên trưởng TQLC trong đó có Tango và tôi bị đày lao động khổ sai và chịu cái đói và cái lạnh nơi vùng núi rừng hoang vu của Yên Bái, Bắc Việt, thật là hăi hùng !. Ngày nay chúng ḿnh qua đây hưởng được cái không khí tự do, thanh b́nh, th́ tuổi đă già rồi. Bây giờ lại tiếp tục phấn đấu chống lại đủ thứ bịnh tật đe doạ chúng ḿnh ở tuổi về chiều. Thật là : Kiếp sống là một chuỗi dài sầu tuổi, vui là bao chỉ luống những ưu phiền !

Mấy năm trước đây qua Mỹ măi lo nặng nợ áo cơm cho gia đ́nh nên tôi không có dịp tham dự những đại hội TQLC được tổ chức bốn năm một lần. Mộng ước của tôi là sau khi về hưu đầu năm 2000, vợ chồng chúng tôi sẽ đi khắp nơi để thăm các bạn bè và gia đ́nh chiến hữu. Tôi đă dự định sẽ đi tham dự đại hội TQLC kỳ 2000 tại Nam Cali để gặp gỡ anh em đồng đội khắp nơi tụ về vui biết mấy ! Nhưng số Trời không cho, v́ bị đại nạn trước ngày đại hội một tháng và phải ngồi xe lăn đến nay.

Hôm nay tôi đang ngồi viết lá thơ nầy để tâm t́nh với bạn cùng khoá 5 Thủ Đức trong binh chủng, các niên trưởng và chiến hữu là c̣n 5 ngày nữa tôi đủ đúng bốn năm tṛn tôi lên xe lăn. Ngoài sự an ủi của vợ con c̣n có những lời khuyến khích của bạn bè và t́nh chiến hữu, nên tôi hết sức kiên tŕ cố gắng tập therapy mỗi buổi sáng. Nhưng đến nay tôi chỉ vịn đứng được năm mười phút thôi , chưa bước đi được một bước nào, thật là tuyệt vọng !. Tôi cầu xin Ơn trên cho tôi một phép lạ, nhưng phép lạ chưa thấy đến ! Bịnh không nặng nhưng v́ bị ảnh hưởng vết thương củ nơi xương sống nên t́nh trạng mới ra nông nỗi, đây là hậu quả của chiến tranh chớ không phải hậu quả của bịnh hoạn.

Đào, Mai nở rộ mấy mùa ?
Trời chưa hỷ-xả, vẫn ngồi xe-lăn !
Thôi th́ mặc gió, mặc mưa ,
C̣n ta vẫn phải kiên tâm tập tành .
Cầu mong phép lạ nhiệm-mầu ,
Cho đi bước một, bước hai, thỏa ḷng .
TN

Thôi, ḿnh cứ than vang kể lể hoài ai nghe cũng phát chán, ḿnh phải chấp nhận cái hiện tại mới sống nỗi và người chung quanh ḿnh cũng vui. Tôi xin kể một câu chuyện ngắn cho vui vui đở buồn. Đời người ai cũng một lần lên xe Hoa với người bạn đời. Tôi lên xe Hoa lúc c̣n trai trẻ mới 27 tuổi để mở trang đầu cuộc sống lứa đôi tràn đầy hạnh phúc. Nhưng rồi sau đó có ai biết được ngày sau sẽ ra sao ? “ Que sera, sera…” Nhưng đâu có ngờ là đúng 40 năm sau tôi lại lên xe một lần nũa, mà lần nầy lại lên xe-lăn, hởi ôi ! Những ai trong hoàn cảnh nầy đều không khoái chút nào hết. Nhưng từ khi năm vừa qua vợ chồng chúng tôi xuống Nam Cali có thăm Hạ sĩ Út được biết ông ta c̣n bất hạnh hơn tôi, ông đă lên xe lăn 30 năm nay rồi! Ông can đảm thật. Tôi cảm thấy có người c̣n khổ hơn tôi. Ḍm lên ḿnh chẳng hơn ai, nhưng ḍm xuống có người cũng không hơn ḿnh.

Một hôm trong nhà có dọn dẹp đồ đạt, tôi nh́n thấy lại cây gậy mà tôi c̣n giữ kỷ trong tủ, tôi thấy nó đẹp, nó quư và nó đễ thương làm sao đâu ? Tôi cứ trầm trồ luyến tiếc măi, xin gởi vài câu thơ về cây gậy yêu quư của tôi mời quư vị đọc cho vui.

Cây Gậy là bạn tốt của ta ,
Theo ta suốt ba mươi năm lẻ ,
Vui buồn sướng khổ chẳng rời nhau .
Mi giúp ta vững bước đường dài
Không vấp ngă gập ghềnh cao thấp .
Ta là lính, mi cũng là lính
Băng đèo lội suối lúc hành quân .
Rồi :
Mi cùng ta tù đày Bắc Việt ,
Thoát tù lại phải vượt trùng dương .
Ta vẫn tưởng suốt đời bậu bạn
Nào ngờ số kiếp phải xa mi .
Gậy ơi ! mi biết ta vẫn nhớ !
Và ước ao ngày nào gặp lại ?
Lưu vong ta đă buồn nhiều lắm !
Mất mi buồn hơn nữa Gậy ơi !!!


( Trích trong bài thơ Nhớ cây Gậy - TN Aug/14/2002 ).

Niên trưởng Tango thân mến,
Tôi xin ngừng bút nơi đây, xin niên trưởng và anh em bên Texas nhận lá thơ nầy nầy với những lời cám ơn chân thành của vợ chồng chúng tôi. Xin niên trưởng cho tôi kính lời thăm cựu Thiếu tướng Tư lịnh, các niên trưởng và thân mến thăm tất cả anh em có mặt trong kỳ Đại hội nầy. Cầu chúc tất cả các gia đ́nh yên vui, được nhiều sức khoẻ. Chúc Đại hội kỷ niệm 50 năm thành lập binh chủng TQLC thành công mỹ măn . Cuối cùng tôi cũng xin được nhắn lời thăm những cựu cố vấn của TĐ3 TQLC nào c̣n nhớ tên tôi.

Thân mến,
Chiến hữu Nguyễn Minh Châu
San Jose, CA ngày 6 tháng 6 năm 2004.