Le Cor

J’aime le son du Cor, le soir, au fond des bois ,
Soit qu’il chante les pleurs de la biche aux abois ,
Ou l’adieu du chasseur que l’écho faible accueille
Et que le vent du nord porte de feuille en feuille .

Que de fois, seul dans l’ombre à minuit demeuré ,
J’ai souri de l’entendre, et plus souvent pleuré !
Car je croyais ouir de ces bruits prophétiques
Qui precédaient la mort des Paladins antiques .

Ô montagnes d’azur ! ô pays adoré ! (1)
Rocs de la Frazona, cirque du Marboré ,
Cascades qui tombent des neiges entrai^nées ,
Sources, gaves, ruisseaux, torrents des Pyrénées ;

Monts gelés et fleuris, trône des deux saisons ,
Dont le front est de glace et le pied de gazons !
C’est là qu’il faut s’assoir, c’est là qu’il faut entendre
Les airs lointains d’un Cor melancolique et tendre .

Sovent un voyageur, lorsque l’air est sans bruit ,
De cette voix d’airain fait retentir la nuit ;
À ses chants cadencés autour de lui se mêle
L’harmonieux grelot du jeunne agneau qui bêle .

Une biche attentive, au lieu de se cacher ,
Se suspend immobile au sommet du rocher ,
Et la cascade unit, dans une chute immense ,
Son éternelle plainte au chant de la romance .

Âmes des Chevaliers, revenez-vous encore ?
Est-ce vous qui parlez avec la voix du Cor ?
Roncevaux ! Roncevaux ! dans ta sombre vallée
L’ombre du grand Roland n’est donc pas consolée !

Alfred De Vigny 1787-1863
 
Tiếng Còi Trong Rừng Chiều

Tôi thích nghe tiếng Còi săn bắn, buổi chiều, nơi cuối rừng ,
Tiếng Còi như vang lên tiếng khóc than của nai vàng lạc lối,
Hoặc tiếng Còi từ giả của người thợ săn còn vang dội
Và luồng gió bấc đưa xuyên qua cành lá rụng rơi .

Biết bao lần, một mình ngồi trong đêm tối ,
Tôi mĩm cười khi nghe tiếng Còi, nhưng đúng hơn tôi đã khóc !
Vì tôi tưởng chừng như nghe tiếng Còi báo hiệu
Những anh hùng Kỵ mã thời xưa đã bỏ mình ngoài chiến địa .

Ôi núi non xanh biếc ! ôi cảnh chiều vàng ngoạn mục ! (1)
Dốc đá Frazona cao vút, thung lủng Marboré sâu thẩm ,
Khối tuyết tan, chảy thành những ghềnh thác ,
Suối, rạch, ao hồ xinh đẹp của dảy núi Pyrénées ;

Núi đông đá, hoặc núi phủ hoa, là sắc thái của hai mùa ,
Phía trước trên cao là tuyết phủ, dưới chân là những đồng cỏ xanh tươi !
Phải ngồi lặng ngắm nơi đây, ta mới nghe được
Tiếng Còi từ xa vọng lại êm đềm và buồn man mác .

Lúc không gian yên lặng, với tiếng đồng xa xa
Bước chân khách lữ hành làm vang dội rừng đêm tăm tối ;
Quanh đấy, tiếng hát nhịp nhàng được hoà điệu
Với tiếng lục lạc của chiên con đang khóc than .

Con nai vàng chăm chú, thay vì ẩn trốn ,
Đứng lặng lẽ bất động trên mỏm đá ,
Và thác nước đổ ỳ ầm hoà tan trong tiếng thì thầm
Triền miên của một bài ca tình tứ .

Hởi các Linh hồn Chiến Mã, có phải các ông trở về chăng ?
Có phải các ông thở than với tiếng Còi trong đêm vắng ?
Nơi thung lủng âm u của Roncevaux nầy !
Hởi anh hùng Roland vĩ đại, hồn ông chẳng được an ủi sao !

Phỏng dịch văn xuôi. MC
(1) Pays adoré đây là paysage doré, đối nghịch với chữ núi xanh.