Lá Thư Paris

Thân Tặng Các Chiến Sĩ QLVNCH

Paris ngày tuyết rơi Tháng 12 Năm 1999

Các anh chị thân mến,

Mỗi năm cứ đến mùa hoa tuyết, với những cơn mưa tầm tă, với những cơn gió lạnh buốt da, báo hiệu năm sắp tàn, một năm mới lại đến, các chợ tây cũng như ta lại bày bán đầy những đồ trang hoàng, bánh kẹo, rượu chè, hoa quả Âu và Á đặc biệt là quít, đào, mai,v.v... tôi lại thấy ḷng bồi hồi, lại nhớ đến những tháng ngày c̣n thơ ấu, c̣n mài đũng quần trên ghế nhà trường, c̣n nao nức mong đợi mùa xuân, với đêm giao thừa, với ba ngày Tết, ngày xưa... Mỗi lần khí trời Sàig̣n hơi trở lạnh, vào khoảng tháng 10, 11 là thấy nhan nhản đủ màu áo len tại thành phố miền nhiệt đới. Bên cạnh trường chúng tôi học là lại thấy bày bán cây Noel, hang đá Beethleem với những h́nh tượng thật xinh, có chúa hài đồng đang nằm trong hang đá, bên cạnh chiên, lừa, mẹ Maria nét mặt rạng rở, đang nh́n chúa mĩm cười bên cạnh người bạn đồng hành của ḿnh, ông thánh Joseph... Trên không trung thiên thần đang bay lượn, ca hát và một ngôi sao sáng đang lặng lẽ chiếu hào quang sáng ngời xuống nơi chúa đang ngự.

Vào dịp đó cũng như mỗi năm, trường chúng tôi lại được các soeurs tổ chức cho tập văn nghệ, thêu khăn tay để đi thăm các anh thương binh tại bệnh viện Lê Hữu Sanh của binh chủng TQLC và trại HHT dành cho các anh nhảy dù... Chúng tôi cũng không quên dọn máng cỏ và trang hoàng lớp học thật đẹp theo đúng với tập tục của một trường công giáo... Trong thời gian này chiến trận vẫn không ngưng nghỉ, tin tức hàng ngày vẫn nghe thấy những trận đánh khốc liệt giửa quân đội quốc gia và bọn cộng sản xâm lược từ phương bắc... Rồi những lúc đi thăm các anh thương binh QLVNCH tại các quân y viện, ngoài chiến trận các anh đă là những thiên thần làm khiếp đăm quân cộng sản, th́ ở đây, chúng tôi, các em học sinh đă đến với các anh với những lời an ủi đầy thương mến và khâm phục, với những chiếc khăn tay được thêu một cách vụng về nhưng đă nói lên tấm ḷng thương mến của đồng bào ở hậu phương, được sống yên ấm, tự do nhờ vào sự hy sinh vô bờ bến, bằng chính mạng sống của các anh...Những lời nói chân t́nh, những ánh mắt đầy tŕu mến và yêu thương. Chúng tôi hy vọng đă mang đến cho các anh một niềm an ủi nhỏ bé, đền bù phần nào những bất hạnh các anh đang gánh chịu, và sau đó ra về với đầy luyến tiếc, thầm nguyện cho các anh mau hồi phục. Bây giờ đă qua gần 1 thế kỷ, đất nước lầm than của chúng ta đă rơi vào bàn tay của bọn quỷ đỏ hôi tanh, dù đă trải qua 18 mùa Noel tại hải ngoại, nhưng những kỹ niệm về chiến tranh VN ngày xưa vẫn c̣n măi măi trong tim óc của tôi, cũng như của mọi người Việt tha hương trong chúng ta.

Nơi xứ người, thiên hạ đón mừng Giáng Sinh rầm rộ, nhất là lúc nhân loại sắp bước vào năm 2000. Paris đă đẹp lại c̣n đẹp hơn. Con đại lộ nổi tiếng nhất thế giới, Champs Elysees được trang hoàng một cách đặc biệt với sự góp phần của 12 nước trong Cộng Đồng Âu châu, với 12 bánh xe khổng lồ, có thể đưa người lên cao đến 60 thước, và trang trí với những biểu tượng cho sự tiến bộ của nhân loại trong 1000 năm qua, những bánh xe này sẽ được duy tŕ cho đến năm 2001 là năm đầu tiên của thiên niên kỷ thứ ba, Tháp Eiffel được soi sáng bằng những ngọn đèn cực mạnh để trở thành một ngọn tháp pha lê chọc thủng nền trời đen thẫm, đối diện với tháp phía bên kia bờ sông Seine, là công trường Trocadéro, với những ṿi phun nước rất lớn, với những thảm cỏ xanh mướt, với bảo tàng viện Viễn đông của Hải quân Pháp, trong đó c̣n lưu trử nhiều di vật của Việt Nam như Trống đồng thời thượng cổ, bộ chiến bào của Tổng đốc Hoàng Diệu, v.v..., mà quân viễn chinh Pháp đă cướp về trong thời thuộc địa, giửa công trường có một sân rất rộng gọi là công trường Nhân quyền (Place des Droits de l'homme), nơi mà mỗi năm, cứ vào đầu tháng 12 người Việt Nam quốc gia chúng ta đă tụ họp biểu t́nh tố cáo tội ác Việt cộng nhân dịp ngày quốc tế nhân quyền giửa làn sóng du khách đến từ khắp nơi. Cả Paris cũng như các thành phố, thôn quê, thị trấn, làng mạc trên toàn nước Pháp đều treo đèn, giăng hoa đúng một tháng trước ngày Noel, mỗi chiều, ngồi trên xe điện từ sở làm về, nh́n ánh đèn nhấp nháy trong sương đêm ḷng lại bồ hồi. Chúng tôi vừa đi qua Bỉ để dự phiên họp của LHVBAC, được các cháu TTNDH cho hay sẽ chọn Pháp để đón năm 2000, các cháu sẽ đến từ Bỉ, Đức, Ḥa Lan, và họp với các cháu ở Pháp để tham dự đêm giao thừa Tây tại trung tâm Paris v́ như đă nói ở trên, năm nay ông chính phủ xứ Phú lăng xa đă chi tiêu một số tiền khổng lồ để trang hoàng và làm đẹp cho thành phố, để Paris đủ sức chứa trên 2 triệu người trên đường phố trong đêm trừ tịch..., và yêu cầu cô chú Khanh cho mượn nhà để đăt căn cứ, biết nó ǵ hơn là vui vẻ gật đầu, như Khanh bảo trong thời Tân khóa sinh, mỗi lần nhận một h́nh phạt là phải thi hành một cách thiện chí, nếu không th́ vừa khóc vừa thi hành cũng vậy thôi, huống hồ đây không phải là h́nh phạt mà trái lại là một niềm vui được góp phần cho sinh hoạt của thế hệ tương lai của chúng ta. Để bảo đảm cho cuộc vui chơi của các cháu, phần ẫm thực, bếp núc, sẽ có sự góp sức của hai cặp uyên ương trẻ tuổi, tài cao là Hồ Đễ K29 và Hoàng tôn Long K31, tất cả sẽ đến nhà của chúng tôi từ cuối năm 1999 cho đến qua đầu năm 2000. Mấy hôm nay, chúng tôi, cả gia dinh đă chuẩn bị để tiếp đón phái đoàn, chổ ăn, chổ ngủ, thức ăn, thức uống, v.v..., lại nghe đồn về những rắc rối có thể xảy ra do các máy điện tử trong lúc chuyển tiếp từ 99 qua 00, chắc chắn thế nào cũng có nhiều mẫu chuyện vui để kể lại cho các anh chị xem chơi trong lá thư Paris kỳ tới.. Các nhà hàng nổi tiếng tại đây như Tour d'Argent, Tour Eiffel, v.v... đều đă đầy thực khách, và ngưng nhận đặt chổ từ nhiều năm trước ngày 31/12/99. Một phần ăn có thể lên tới trên 10.000FF..., ngoài ra c̣n có một chương tŕnh rất đặc biệt, hai lần đón giao thừa trong một đêm, đêm 31, ăn giao thừa trên tháp Eiffel, 2 giồ sáng lên máy bay Concorde ngủ một giấc, đến Nửu ước lại 8 giờ đêm 31, chuẩn bị đón giao thừa lần thứ hai, dĩ nhiên là giá cả cũng rất là đặc biệt, cứ tính nhẫm một lượt bay Paris - N.Y. b́nh thường đă gần 7000 US, thôi dừng lại đăy là vừa. Đă sắp 25 năm trôi qua sau ngày cộng sản cưỡng chiếm nước ta. Anh chị em chúng ta đă trải qua bao bi thảm của cuộc đời, ngày nay ai cũng hai màu tóc, kẻ c̣n đau khổ sống trong sự kềm kẹp của bọn quỷ ngu dốt, lọc lừa, Người đă ra hải ngoại sống đời ly hương... Nh́n đàn con lớn dần với tháng ngày nơi đất người, hy vọng một ngày về quang phục quê hương...

Sau Noel chúng ta lại chuẩn bị đón Tết âm lịch tại xứ người. Năm nào chúng tôi cũng dành một vài ngày để gói, nấu một nồi bánh chưng, vài lọ dưa hành..., dọn bàn thờ với cành mai, nhánh đào để giử lại chút ǵ hương vị của quê hương, vẫn đưa cả gia đ́nh đi dự lễ giao thừa ở chùa, hái lộc đầu xuân, (dĩ nhiên là sau đó chỉ cho chúng thấy hàng cây trụi lá v́ mất lộc), vẫn ĺ x́ cho các con với những phong bao màu đỏ để cho bọn trẻ ghi nhớ trong đầu một chút ǵ về phong tục của ông cha trong dịp Tết và đồng thời cũng để cho tôi có dịp nhớ lại những cái tết tại quê nhà, những ngày xưa thân ái.

Càng ngày cuộc chiến càng khốc liệt, tết Mậu Thân 1968, cộng quân đă lợi dụng ngưng bắn để tấn công vào các thành phố lớn trên khắp bốn vùng chiến thuật. Lúc đó chúng tôi đă khá lớn để nhận diện cuộc chiến đâu là chánh đâu là tà. Cuộc chiến tranh xâm lược của cộng quân với sự giúp đở của các quan thầy cộng sản của chúng từ phương bắc vào xâm lược miền nam thân yêu. Từng đợt, từng đợt hỏa tiễn của chúng từ ngoài ṿng đai Sài g̣n đă lần lượt phóng bừa bải vào thành phố, mà mục tiêu là những đồng bào và trẻ em vô tội, đă lần lượt trở thành những nạn nhân cho cuồng vọng thôn tính miền nam của bọn chúng. Những đám tang có từ 2 chiếc quan tài trở lên, đă làm cho ḷng dân câm câm hận. Nhà nào cũng đầy bao cát và bao cát để tránh bớt những tai hại do chúng gây ra, người nào cũng nói, ngủ một đêm sáng ra tỉnh dậy mới biết ḿnh c̣n sống... Hào quang giải phóng của bọn việt cộng là thế, là thỏa măn mộng xâm lược miền nam, giết hại đồng bào, là chôn sống hàng ngàn người trong các mồ chôn tập thể, vi đă dám từ chối sống với chủ thuyết vô thần, dă man và khát máu.

Sau cùng, với sự chiến đấu dũng căm, can trường của quân lực VNCH, các anh đă giải tỏa được mọi áp lực, bẻ găy mọi cuộc tấn công của cộng quân trên khắp các chiến trường và đem lại sự yên ổn, an lành cho chúng tôi, những người dân hiền ḥa trên khắp các vùng đất nước. Các anh đă lại hy sinh máu và mạng sống để che chở cho chúng tôi. Chúng tôi những đồng bào ở miền nam vẫn không bao giờ quên những đau thương dày xéo của quân cộng đă gieo rắc cách đây 25 năm lên quê hương của chúng ta, các anh quân nhân của các quân, binh chủng trên bốn vùng chiến thuật, có người đă hy sinh, có ngựi đă tàn phế, có người đă và đang c̣n bị giam giử trong các trại tù, có người đă ra được nước ngoài, tâm trạng của các anh chắc vẫn c̣n u uất và khắc khoải v́ đă bị bức tử trong cuộc chiến này. Dù chưa làm trọn lời thề quang phục quê hương, dân tộc, các anh hăy b́nh tâm, các anh đă làm tṛn trách nhiệm của người trai Việt, các anh đă trả giá quá đắt bằng chính thân thể và tương lai của các anh, của gia đ́nh các anh cho chính nghĩa của quốc gia, cho cuộc sống của đồng bào.

Lịch sử sẽ ghi lại cho thế hệ mai sau. Nhân dịp năm mới trở về, xin hồn thiêng sông núi phù hộ cho các anh đă hy sinh đưọc siêu thoát và phù hộ cho chúng tôi, những người Việt Nam không chấp nhận chế độ cộng sản, trong cũng như ngoài nước, được nhiều sức khoẻ, được sớm thấy ngày tàn của bọn chúng, và một ngày rất gần sẽ lại được nh́n lá cờ vàng ngạo nghể, phất phới trên đất nướcthân yêu.

Thân thương

Viết xong ngày 20/12/99

Khanh-Trang
K25 Paris